24.9.18

[Đọc sách] CỬA TIỆM THỜI GIAN - hạnh phúc thực sự của một đứa trẻ là gì?


“Giá như có thời gian để đọc một mạch từ đầu đến cuối”
- Con đọc truyện này chưa?
- Con đọc hết rồi.
- Truyện nói về cái gì đấy con?
- Truyện à? Uhm… Mẹ đọc đi rồi biết! =))
*********
Tôi mua cuốn sách này cách đây hơn 5 tháng vì tựa sách ấn tượng. Lúc đó là thời điểm chuẩn bị nghỉ hè của bạn lớn và tôi đang tìm kiếm 1 kế hoạch nghỉ hè phù hợp cho bạn ấy. Với mong muốn rằng bạn ấy có nhận thức tốt hơn về giá trị của thời gian và dần biết tự lập kế hoạch nho nhỏ cho bản thân. Có lẽ tìm hiểu một cách chủ động qua những trang sách sẽ tốt hơn là “học” bị động từ mẹ.
“Cửa tiệm thời gian” với nhân vật chính là cô bé Yoon Ah đang học lớp 5. Cô bé là một học sinh chăm chỉ và luôn có thành tích tốt trong học tập. Thời gian biểu hàng ngày của cô bé là đến trường, ra khỏi cổng trường, kiếm tạm cái gì ăn cho đỡ đói, lên xe bus/ hoặc đi bộ đến trung tâm học thêm rồi trở về nhà khi trời đã tối. Còn mẹ của cô bé vẫn đang miệt mài với công việc để kiếm tiền.
Cô bé sẽ không tìm ra được câu trả lời “mình là ai?” nếu cô bé không đến cửa tiệm thời gian và thực hiện những giao kèo. Để rồi, mỗi một lần kết thúc một giao kèo, cô bé nhận ra mình đã đánh mất những thứ tưởng như không quan trọng.
Bà mẹ trong truyện quả là “bà mẹ quốc dân”. Thế nên bất cứ bà mẹ nào cầm trên tay cuốn sách này cũng sẽ giật mình thấy mình ở đó. 
Đôi khi, điều mà các bà mẹ cho là quan trọng nhưng chưa chắc những đứa con của mình cũng cảm thấy như vậy.
Đôi khi, chúng ta miệt mài với bận rộn đời thường mà không để ý đến tâm trạng của đứa trẻ. 
Chúng ta đang làm mọi việc không đúng lúc. Đi đường thì không tập trung lái xe mà mải nghĩ đến tối nay ăn gì nên đi lạc đường. Đưa con đi chơi thì tranh thủ lên mạng xem tin tức nên không chơi lúc nào dành thời gian với con. Cho con đi học trước để khi con vào lớp 1 học hành đỡ vất vả...
Đọc “Cửa tiệm thời gian”, có thể, các bà mẹ sẽ nhìn thấy một phần của mình ở đó mà bình thường chúng ta không nhận ra.

=======================================================
“Tôi vừa ăn xong, mẹ đã nhắc. Tôi vốn rất thích đọc sách. Thậm chí tôi còn nghĩ giá mà cả ngày chỉ cần đọc sách thôi thì tốt biết mấy. Nhưng ngay đến cả việc đọc sách mẹ cũng can thiệt vào nên tôi mất hứng thú đọc. Mỗi khi gập sách lại, nghe mẹ hỏi cảm nhận được gì mà tôi toát mồ hôi hột. Giờ đối với tôi tất cả sách trên đời cũng giống hệ sách giáo khoa mà thôi.” – Tr119 (Cửa tiệm thời gian – Lee Na Young)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.