27.12.10

Nó yêu mẹ!

Dạo này, có 2 điều làm mình sung sướng. Đó là thằng con bé bỏng của mình và... Uyên Linh.
Uyên Linh thì mọi người nói nhiều rồi. Thằng con bé bỏng của mình thì mình nói mãi rồi, nhưng bây giờ vẫn muốn nói nữa.
Nó làm mẹ nói xúc động đến lặng người. Nó cứ thỉnh thoảng lại ôm chân mẹ, rồi nói "Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm!"

---------------------
Trưa hôm qua, trong lúc cả nhà ăn bún ngan, nó đang cho một đống hổ lốn rau dưa vào nồi để nấu lẩu thì em Dương lấy con chó bông ra để cưỡi. Nó liền chạy ra tranh giành. Mẹ phải dùng "khổ nhục kế".
- Tý ơi! Mẹ đói quá! Mẹ đói quá! Tý nấu súp cho mẹ ăn đi.
Nó liền bỏ ngay con chó ra, chạy đến nồi "súp rau" đang nấu dở, lấy muôi xúc "súp" cho mẹ ăn.
Ôi, mẹ xúc động lặng cả người.

----------------------
Mẹ và nó đi chợ, trong lúc mẹ mua rau, nó nhặt trộm được 1 hạt đỗ trắng và 1 hạt đậu hà lan. Mẹ hỏi:
- Con lấy làm gì?
- Con nấu cho mẹ ăn.
- Con nấu gì cho mẹ ăn?
- Con nấu súp cho mẹ Giang ăn.
Hic... nó nấu thật đấy.

--------------------
Tối qua, bố đi tụ tập, mẹ và nó đi ngủ trước. Trời lạnh quá, hai mẹ con chui vào chăn bông đọc truyện trước khi đi ngủ. Mẹ xuýt xoa:
- Tý ơi mẹ lạnh quá!
- Để Tý ôm mẹ cho đỡ lạnh. :-o :-0 :-0
Nó ôm mẹ, rồi nó kéo chăn lên cổ cho mẹ, tay cũng ấn ấn xuống để chăn sát vào người. Sau đó, nó nằm xuống với mẹ: - Mẹ ôm có đi! Con lạnh lắm!
Mẹ ôm nó, rồi đọc truyện cho nó nghe.
Ui chúa ơi! Uyên Linh đăng quang Vietnamidol cũng chưa chắc đã hạnh phúc bằng mẹ.

Ở nhà với con

Tý Dẹt uống kháng sinh 8 ngày mà không khỏi. Cuối tuần, mẹ cho Tý đi khám ở chỗ khác. Trước lúc đi, con sốt. Đến nơi, con đã sốt 39,4 :( Bác sĩ kết luận: viêm phế quản phổi. Mẹ chán.
Tuần trước con bị mũi rất nhiều. Mẹ không ở nhà vì nghĩ lần nào con ốm mẹ cũng ở nhà thì có thể con sẽ nhõng nhẽo. Cũng có thể mẹ chủ quan. 8 ngày. Uhm!
Thứ 2, mẹ lên công ty buổi sáng, giải quyết một số việc, viết mail (như trăng trối) cho mọi người rồi xin nghỉ cả tuần.
Một tuần ở nhà với con, chỉ uống thuốc, lau dọn những bãi con nôn đã hết ngày. Nhưng bù vào đó, có rất nhiều chuyện đáng yêu mà con dành cho mẹ.

-------------
Bố đang xi con tè thì mẹ vào. Tý nói:
- Mẹ đi ra đi. Tý đang tè mà.
Khiếp! Thế những lúc mẹ xi con tè thì sao???

-------------
Mẹ đang tắm cho Tý Dẹt thì em Dương chạy vào. Tý nói:
- Em Dương đi ra. Anh đang tắm mà.
- Em Dương không được đi lang thang. (Ui Tý nghe ai nói mà lại biết dùng câu này nhỉ)

--------------
Tý không muốn đi ngủ. Tý nói:
- Mẹ ơi con không thích đi ngủ đâu. Con thích xem Tivi cơ.
- Mẹ có bảo Tý đi ngủ đâu. Mẹ với Tý đi đọc truyện cơ mà.
Hôm sau, mẹ lại rủ Tý đọc truyện:
- Mẹ ơi, con không thích đọc truyện đâu, con thích xem Tivi cơ.
- Mẹ hát cho Tý nghe nhé. Tý thích nào?
- Mẹ ru Tý ngủ đi!
Hí hí... tý thật là dễ dụ dỗ (trộm vía).
- Mẹ hát bài "Mẹ thương con" đi!
Đố ai biết bài "Mẹ thương con" là bài nào???

16.12.10

Lạnh quá!

Đợt này, thời tiết lạnh kéo dài, Tý Dẹt lại bị viêm đường hô hấp trên. Uống kháng sinh 1 đợt rồi nhưng vẫn chưa khỏi hẳn. Mũi vẫn nhiều và còn húng hắng ho. Sáng nay, con lại ho nhiều hơn. :(
Con lại chẳng chịu đi tất. Tất hơi ướt, hơi rộng, hơi vướng, có chống trượt là không đi. Chắc chiều về phải mua thêm tất cho con và mua thêm 1 đôi giày nữa. Giày của con chật hết rùi.
Đêm ngủ, con chẳng chịu đắp chăn gì cả. Làm mẹ cứ phải rình lúc con ngủ rồi mới đắp. Đêm ngủ, chỉ sợ mình ngủ quên con lại đạp chăn ra. Thì ôi thôi, lại 1 đợt kháng sinh nữa.
Trời lạnh, mẹ đi làm cũng không yên tâm. Mặc dù, mẹ biết, không có mẹ ở nhà, có khi con còn ngoan hơn ấy chứ. Mẹ về là nhõng nhẽo chỉ bám lấy mẹ.
Hôm trước, mẹ đi pha sữa. Con cứ đòi đi theo. Mẹ phải cho đứng lên ghế mới chịu. Mẹ đi lấy hộp sữa. Con ngã vèo 1 cái, sưng u trán.
Ông ngoại bảo: - Mẹ đi cả ngày nên tối mẹ về nó bám mẹ mà. Cũng đúng thui.
Trời lạnh! Chỉ mong mau mau về với con thôi.

7.12.10

Tẩy giun

Cuối tuần mới tẩy giun cho Tý Dẹt. Đây là lần đầu tiên làm việc này cho con. May quá! Tý Dẹt dễ uống thuốc. Thấy mẹ cầm viên thuốc tẩy giun, Tý hỏi:
- Cái gì đây mẹ?
- Thuốc tẩy giun con ạ. Mẹ giã cho con uống nhé.
- Vâng ạ.
Uống thìa đầu tiên. Ngẫm nghĩ. Mẹ lo, hắn mà không chịu uống tiếp thì không biết làm thế nào.
Sau 1 hồi, hắn nhìn vào chén và uống tiếp. Thế là xong 1 việc quan trọng.

5.12.2010

20.11.10

Thế giới động vật

Tý rất thích các bạn động vật. Tối nay, cả nhà xem chương trình Thế giới động vật trên VCTV6 trong lúc chờ đến Vietnam Idol Final. Trên màn hình quay cảnh một con rùa bơi ngược dòng suối tìm thức ăn. Nó bắt được 1 con cua. Tý hỏi:
- Con gì đây mẹ?
- Con rùa con ạ.
Khi màn hình quay cảnh con thằn lằn, Tý Dẹt hỏi:
- Con gì đây mẹ.
- Con thằn lằn con ạ.
Con gì đây? - Cô Linh hỏi khi chưa nhìn rõ.
- Con thằn lằn cô Linh ạ - Tý trả lời hộ mẹ.
Màn hình quay cảnh con vẹt đỏ, Tý Dẹt lại hỏi: - Con gì đây mẹ?
- Con vẹt đỏ con ạ. Đẹp không con?
- Có ạ. Đẹp thế!
Tý hỏi nhiều về cảnh có những con vật trườn trườn...
- Mẹ không biết con ạ.
- Con gì đây mẹ - Tý hỏi đi hỏi lại.
- Con rắn con ạ - Mẹ đành trả lời.
- Thế à - Tý nói thêm.
- Con gì đây mẹ?
- Con rắn con ạ. (Một con rắn khác)
- Thế ạ.
Con rắn cắn 1 con cầy.
- Chết rồi! - Tý nói.
Sao chương trình hôm nay nhiều rắn thế! Uhm

---------------------------
Tý đang đánh răng trước khi đi ngủ thì bố về.
- Bố có đánh răng không? - Tý hỏi bố.
- Bố có ạ. - Bố trả lời.
- Thế à. Bố không đánh răng là tối đi ngủ chuột chí cắn đấy.
Hì ... bố sợ chưa.

17.11.10

Chỉ số phát triển 24 tháng

(Cái này chỉ mẹ cháu cần theo dõi. Mọi người có thể bỏ qua.)
Chiều cao: 83cm (ko ý kiến nhé)
Cân nặng: 11.5kg
Ăn uống: 1 ngày
- sữa: 600ml/ ngày
- Cháo/cơm/bún/bánh mỳ: 2,5 bữa
- trứng vịt lộn: 2 quả/tuần
- hoa quả: nho/thanh long/quýt/chuối
- sữa chua/váng sữa: 1 hộp

Thức ăn: thích ăn củ quả (bầu, bí, su hào, su su...), không thích ăn rau lá.
thích ăn đậu và cà chua.
ngoài ra, ăn thêm nước hoa quả (ổi, táo, lê), uống nước dừa.
Nhận xét: trộm vía, tốt :D

Để Tý cởi

Sáng nay, trong lúc bà nội pha sữa, mẹ cởi bỉm cho Tý. Vừa mới cởi ra, Tý đã kêu lên:
- Không! Mặc bỉm cơ.
- Ở mẹ tưởng Tý không thích mặc bỉm?!
- Để Tý cởi bỉm, không phải mẹ cởi. :D:D:D
Để mai nhé! :D:D
(Có mỗi việc đấy mà cũng tranh phần)

16.11.10

Không phải cái ngồi ị





Tý Dẹt đã biết gọi tên hầu hết các đồ vật quen thuộc. Nhưng mẹ ngạc nhiên khi Tý lại nắm bắt về khái niệm về 1 loại đồ vật khá tốt. Ví dụ như với chiếc điện thoại, mặc dù chưa nhìn thấy điện thoại quay bằng số bao giờ (mẹ cũng chẳng biết chính xác tên nó là gì), nhưng khi mẹ chỉ vào hình, Tý Dẹt vẫn biết đó là chiếc điện thoại. Khi mẹ chỉ cái bồn cầu, Tý chưa nghĩ ra. Mẹ gợi ý:
- Cái gì mà con ngồi ị ấy nhỉ. Không phải cái bô.
Tý ngẫm nghĩ rồi trả lời: - Cái bồn cầu, không phải cái ngồi ị. Cái bồn cầu, không phải cái ngồi ị :D

Dạo này bạn ấy rất hay dùng từ "không phải".
- Không phải của em Dương. Của anh Tý đấy! (nói về cái mũ bò)
- Không phải túi của ông. Của bà!
- Không phải nước đâu. Tý uống sữa đấy!

-------------------
Giữ của
Hắn cứ đi ra đi vào hỏi: Xe của bố Huy đâu nhỉ?
Một lúc sau: - Mẹ ơi, xe của bố Huy đâu nhỉ? Xe của bố Huy hỏng rồi!
- Không phải (hì, mẹ cũng nói không phải). Bố cho chú Tùng mượn rồi. Tối chú trả con ạ.
Thế hắn mới yên tâm, không thấy hỏi nữa.
Trong lúc đấy, bố mặt ngẩn tò te. Mẹ hỏi thì bố nói: - Bố đang nghĩ trả lời con như thế nào.

5.11.10

Ngôn ngữ của bé 2 tuổi

Mỗi giai đoạn của con đều là một điều bất ngờ đối với mẹ. Nhưng việc học nói của con quả là một chuỗi bất ngờ khiến mẹ luôn ngạc nhiên và thích thú.
Bây giờ, ngoài việc con có thể nói theo mọi người, con còn thuộc những câu thoại trong chuyện. Mẹ thường đọc cho Tý Dẹt nghe nhưng câu chuyện như: Bu Bu (bác Hà mua tặng trung thu), chuột Típ (bác Ngọc tặng, sau đó mẹ bổ sung cả bộ luôn), Buratino, Pinokio,...
Một ngày, con cầm quyển truyện Chuột Típ và chậm dãi đọc lại. Mặc dù không thể nhớ hết, nhưng có những trang, con nói đúng hết lời thoại.
- Mẹ ơi!...
Chuyện Bu Bu có lời thoại ngắn gọn hơn nên con nhớ được nhiều hơn.
- Mặt trời mọc rồi kìa! Dậy thôi Bu Bu. (Truyện: Bu Bu thích làm người lớn)
- Anh Thỏ ơi! Hôm nay có đi lướt ván không? (Bu Bu hỏi anh Thỏ)
- Em mỏi chân lắm rồi! Mình nghỉ 1 lúc được không anh? (Bu Bu hỏi anh Thỏ khi cùng anh Thỏ đi phát báo).
...
- Mẹ ơi! Đừng bỏ con - Tý nói.
- Mẹ đây! Mẹ không bỏ con! Mẹ yêu Tý mà - Mẹ trả lời.
Mẹ không hiểu tại sao Tý lại nói như thế. Suy nghĩ một lúc, hóa ra là Tý đang vận dụng lời thoại trong 1 quyển truyện mà mẹ đọc cho Tý.
Câu chuyện "Chuột Típ không muốn mẹ đi làm", mẹ của Típ luôn sẵn sàng chơi với bạn ấy. Một ngày, mẹ quyết định sẽ đi làm trở lại vì Típ đã lớn và bắt đầu đi nhà trẻ. Típ buồn và lo lắng. Bạn ấy sợ mẹ đi làm thì sẽ không chơi với bạn ấy nữa. Vì thế, bạn ấy nói:
- Mẹ ơi! Đừng bỏ con.
- Típ yêu! Mẹ con mình vẫn sẽ chơi đùa với nhau vui vẻ mà. (câu này bạn ấy cũng thuộc đấy!)

------------------------
Mỗi sáng, khi bạn ấy thức dậy, bạn ấy thường gọi:
- Mẹ ơi!
- Dạ - mẹ nhanh miệng trả lời.
- Tý yêu mẹ lắm!
Ui bạn ấy biết biểu đạt tình cảm của mình bằng lời nói rồi đấy.
- Mẹ yêu con.
- Tý yêu mẹ lắm!
- Mẹ yêu con!
- Tý yêu mẹ lắm!
- Mẹ cũng yêu con! - hóa ra là Tý thích mẹ nói "Mẹ cũng yêu con!" thay vì "Mẹ yêu con!". (Hì trẻ con lạ nhỉ)

------------------
- Mẹ hát ru con đi!
Mẹ hát: "Con ong làm mật yêu hoa... Công cha như núi Thái Sơn... Con cò đi đón cơn mưa... Nhiễu điều phủ lấy giá gương..."
- Mẹ hát hay lắm! - Bạn ấy khen mẹ đấy. Mẹ mát hết cả ruột gan.

------------------
Bạn ấy bắt đầu thể hiện gu thẩm mỹ riêng rồi. Mẹ mặc cái nào mà bạn ấy không thích, bạn ấy bảo:
- Mẹ thay quần áo đi.
- Mẹ mặc váy này có đẹp không?
- Không đẹp/Không vừa.
Cái nào mà ưng ý, bạn ấy bảo: - đẹp lắm! :D:D =))

-------------------
Bạn ấy gọi điện cho bố Huy, không chỉ bảo:
- Bố Huy đi làm mua thịt Tý ăn nhé!
Mà còn nói: - Bố Huy ơi đi làm về sửa tivi cho Tý xem nhé.
Mẹ hỏi: - Tivi làm sao hả con?
- Ti vi hỏng rồi.

-------------------
Buổi sáng, mẹ múc 3 bát cháo để bà nội, bà Yên và mẹ ăn. Tý ăn cùng bát của mẹ. Nhưng bà nội không ăn cháo nữa vì bà ăn cơm rồi.
Bát của mẹ sắp hết mà Tý lại đòi ăn. Mẹ sợ nhiều xương nên múc ở bát dành cho bà nội. Tý bảo:
- Mẹ ăn bát của mẹ đi! Để bát này cho bà nội!
Ui, bạn ấy công bằng thế, không hề thiên vị.

------------------
Mẹ cầm cái mũ đưa cho bạn ấy để cho bạn ấy đi chơi. Chẳng hiểu lúc ấy có việc gì, mẹ lại để ở ngay cầu thang.
- Mẹ để lung tung thế! - Bạn ấy nói với mẹ.
Mắt mẹ tròn xoe. Ôi...
- Mẹ xin lỗi.
- Mẹ cầm cho con đi! - Bạn ấy cầm chiếc mũ, đưa cho mẹ.
...

----------------
9.11.2010
Tý Dẹt có 1 chiếc xe đạp màu đỏ của ông ngoại mua cho. Dạo này, bạn ấy đã biết ngồi lên và đạp.
Muốn lên xe, bạn ấy nói: - Mẹ bế con lên đi.
Khi xuống, bạn ấy bảo: - Mẹ bế con xuống đi! Không ngã đấy! :D (cái giọng véo von lên xuống yêu ơi là yêu)

---------------
- Mẹ đừng trêu con! Con yêu mẹ mà! (Ôi... mẹ ngất lun)

---------------
Sáng nay, bạn ấy bò lồm ngồi gọi mẹ: - Mẹ ơi!
- Dạ.
- Con yêu mẹ lắm! :x

---------------
13.11.10
Nhà dạo này nhiều muỗi quá! Mẹ cứ phải dùng đến cái vợt muỗi suốt. Tối qua, thế nào mà mẹ lại bị giật. Cũng tê tê và giật mình.
Nó hỏi: - Mẹ có sợ không? (mẹ thường hỏi nó như thế khi không muốn nó chơi vợt muỗi)
- Mẹ có - Mẹ trả lời.
- Mẹ có sợ à? - Nó hỏi lại mẹ.
- Vâng, mẹ sợ lắm. :D

Một lúc sau, nó cũng bị giật. Mẹ nhìn thấy mặt nó méo xệch rồi òa lên khóc. Mẹ ôm nó vào lòng an ủi rồi hỏi: - Con có sợ không?
Nó mếu máo: - không ạ! (miệng vẫn khóc méo xệch)
(Trước đó, mẹ thường bảo nó là: con trai phải dũng cảm, không sợ con nhỉ. Trường hợp này có đúng không nhỉ?)

-----------------------------------
-----------------------------------
17.11.2010
Bạn ấy bây giờ dùng phụ từ (hay thán từ) giỏi lắm rồi.
- Mẹ ơi, xe ô tô của Tý đâu nhỉ?
- Của Tý chứ.
- Xe đạp của Tý đâu nhỉ?
Câu hỏi nào bạn ấy cũng cho từ "nhỉ" vào.

---------------
Bà gọi: - Tý ơi!
- Dạ.
- Tý ở đâu đấy?
- Tý ở đây. Tý ở đây.

--------------
- Tý ơi - Mẹ gọi.
- Tý ở đây. Mẹ ơi, Tý ở đây.
Yêu chưa.

29.10.10

Hot



Lâu rồi mới chụp được khoảnh khắc này. hêhhe

25.10.10

Tý Dẹt bước sang tuổi thứ 3
















Sinh nhật con được lên kế hoạch từ 1 tuần trước. Nhưng đến phút chót lại đổ bể. Thế mà lại thành hay.
Cả tuần trước đó, con bị viêm mũi họng. Đêm trước sinh nhật, con ngủ không ngon. Mẹ gần như không ngủ. 2h sáng, mẹ nhắn tin cho mọi người: Vì Tý Dẹt bị ốm, nên kế hoạch ngày mai sẽ thay đổi. Buổi sáng, 9h đi chụp ảnh, 11 h đi ăn trưa ở nhà hàng Lẩu Sĩ Phú.
May quá, sáng ra con vẫn tươi tỉnh. Vệ sinh cá nhân, uống sữa xong, mẹ mặc quần áo đẹp cho con rồi cả nhà đi ăn sáng và alee hấp... lên đường.
May mắn làm sao, bố lại hẹn được Bác Chung từ trước, nên sáng hôm đó, bác chụp cho cả nhà 1 bộ ảnh sướng đời. Mẹ sướng nhất! Vì mẹ biết nếu làm cho Tý 1 bộ ảnh trong studio thì cực khó. Tý mà đến chỗ lạ, lại bắt ngồi 1 chỗ thì chỉ có bám lấy mẹ và mặt ngơ ngác thôi. Lên Hồ Gươm, tha hồ mà chụp. Mỗi tội hôm đó hơi đông. Nhưng bác Chung đã nói là ""để lần khác". Có nghĩa là nhà mình vẫn còn nhiều cơ hội thể lên... ảnh.
Phần này, vất vả nhất là bác Chung, vì cứ phải chạy trước, lại còn vác cả đống đồ nghề nặng trịch trên vai. Hic... chưa biết hậu tạ thế nào.
Đang vào guồng thì Tý Dẹt bắt đầu buồn ngủ. Vậy là chuyển sang phần 2, ăn uống. Phần này cũng ồn ào chẳng kém. Rào rào như tằm ăn rỗi, tới mức chú Sơn phải xin 500 nhạc cho nó thêm phần... tự nhiên và thoái mái. :D
Tối đến, cả nhà lại tiếp tục liên hoan bằng món nướng và kết thúc là màn thổi nến của Tý Dẹt. Vì mẹ đi mua muộn nên hết bánh đẹp, đành mua tạm cái bánh hình vuông.
Kết thúc 1 ngày khá mệt! Đêm con ngủ không được ngon lắm. Chắc là hưng phấn quá đây.
Một ngày sinh nhật đáng nhớ của con. Cả nhà mình cùng chờ đợi bộ ảnh từ bác Chung con nhé.
Chúc con yêu của mẹ luôn mạnh khỏe và ham học.
Yêu con!

12.10.10

Ông bà ngoại chu du Hà Nội

@Ông bà ngoại: Nếu ông bà không xem được ảnh trên đây, thì nhấn vào "view all images". Nó sẽ dẫn sang trang khác có thể xem đc nhanh hơn.

4.10.10

Em bé và đại lễ 1000 năm Thăng Long

Hà Nội có nắng và gió, có những cái se lạnh và cái hanh hao. Trong leo lẻo và xanh vời vợi! Gói mình trong một con phố chẳng thể gọi là rộng lớn trong những ngày thường, mà sao hôm nay nó thênh thang đến thế. Cả con phố được trang hoàng bởi những chiếc đèn hoa đăng. Sắc đỏ nổi bật trên nền xanh lá non! Những ánh nhìn trẻ thơ kèm theo những tiếng cười thích thú. Ai bảo "em bé" chưa biết thưởng thức cái hay?!

(Up ảnh sau nhé)

1.10.10

22.9.10

Bác sĩ ơi

Nhân dịp trung thu, ngoài bữa tiệc tối thứ 7 vừa rồi, bố mẹ còn mua thêm đồ chơi cho Tý Dẹt. Trong đó có 1 chiếc súng bắn bong bóng. Tý Dẹt rất thích đồ chơi này (uhm cái gì mà hắn chẳng thích).




Đang chơi thì hắn đánh rơi. Hỏng! Tung tóe hết cả pin ra. Mẹ loay hoay sửa mà vẫn không chơi tiếp được mặc dù đã lắp pin vào (tự nhiên lại nghĩ đến không biết mình lắp pin sai không nhỉ? Chắc không ngớ ngẩn đến thế đâu). Mẹ nịnh nọt hắn mãi mà hắn vẫn cắp tay sau đít rồi đứng tít vào chỗ góc ban công. (Ơ tiếc quá! Lúc đấy mẹ đang tập trung nghĩ cách nào để giải thích được với hắn là đồ chơi đã hỏng để hắn vào nhà nên quên không chụp ảnh). Mẹ mà thò đầu ra một cái là hắn lại úp mặt vào tường. Khổ thế chứ!
Mẹ dụ hắn ra gọi điện cho bố nhờ bố sửa mà hắn cũng không chịu (cách này bình thương rất hiệu nghiệm). Cuối cùng, mẹ phải chìa quả xoài chín thơm lừng ra để dụ hắn. Úi rùi! Trúng kế rồi! Chuẩn bị cho ăn mẹ mới nghĩ ra là hắn chưa rửa tay. Chơi đồ chơi "Trung xẻng" xong mà ko rửa tay, ăn luôn thì chỉ có... Nhưng hắn không chịu. Mẹ phải bế hắn như em bé vào toilette để rửa tay. Vừa rửa mẹ vừa dụ khị (ôi lại dụ):
- Con chơi xong phải rửa tay! Nếu không, ăn vào bụng là đau bụng phải đi bác sĩ đấy. Bác sĩ bơm nước vào bụng rồi lại hút ra, bơm nước vào bụng rồi lại hút ra. Bơm nước giống như mẹ đang xả nước rửa tay cho con đây này.
- Bác sĩ ơi! Tý rửa tay này.
Haha..... mẹ tí té ngửa. Bây giờ mới nhớ ra là quên không cho hắn ăn xoài. ;">

Trung thu

Một bữa

Một bữa của em gồm có:
Cơm
Tôm băm nhỏ rim
Gan ướp nước mắm tỏi rán
Đậu xào
Canh rau ngót nấu râu tôm.

Với đồ ăn như thế này, đa số em dùng tay và ăn.
Ăn gan rán ngon lành.

Măm măm ngon!


15.9.10

Mệnh lệnh thức của một cái Đuôi


Ngoài việc biết dùng câu hỏi, nó còn biết dùng mệnh lệnh thức. Nó dùng bất kể với ai mà nó cảm thấy đang cản đường nó.

"Bà tránh ra đi!"

"Mẹ ngồi đi!"

"Bật điện lên đi!" (nó nói khi nó chưa muốn đi ngủ mà mẹ lại tắt đèn)

"Mẹ đọc truyện đi!" hay ngắn gọn hơn "mẹ đọc đi!"

"Bỏ ra!" (nó nói khi ai bế nó mà nó không thích)

"Mẹ bế Tý đi!", "Bố bế Tý đi!", "Bà bế Tý đi!"...

"Mẹ ăn đi"...

.... Tóm lại là nó thấy thích thú khi được dùng câu mệnh lệnh thức và câu hỏi.


----------------

Nó thích đi oto nhưng cũng thích mẹ đi cùng. Mẹ lại say nên chẳng bao giờ muốn bước vào oto nếu không có việc cần phải đi. Nó bảo mẹ:

- Mẹ vào đi!

Nó nói bằng cái giọng vô cùng đáng yêu nên mẹ chẳng thể từ chối. Rồi nó lại bảo:

- Tý lái chở mẹ đi nhé!

Ui, thế thì làm sao mẹ từ chối được.


-------------------

Nó càng ngày càng đúng là cái đuôi trung thành của mẹ. Nó "theo dõi" mẹ bất cứ lúc nào trừ lúc nó nhắm mắt. Nó chơi nhưng vẫn phải nhìn thấy mẹ quanh quẩn ở đấy nó mới yên tâm.

Mẹ xuống nhà nấu đồ ăn cho nó. Mẹ bảo:

- Con ở đây chơi! Mẹ xuống nhà nấu ăn cho con nhé.

- Bâng ạ.

Mẹ đi xuống được 1 bậc cầu thang, nó đã méo cái miệng ra kêu rồi. Mẹ hỏi:

- Mẹ nói con ở đây để xuống nhà nấu ăn cho con, con đã đồng ý rồi mà.

- Ạ.

- Thế con ở trên này nhé, không được đi theo mẹ.

-Ạ.

Mẹ quay đi được 1 bước, nó lại ngoạc cái mồm ra.

Mẹ bó tay toàn tập.


-------------

Tối qua, nó lại theo mẹ đi vào toilet và bị trơn, ngã oạch 1 cái đập đầu xuống sàn. Nó khóc nổi lang làng nước lên. Hic... mẹ vội bế nó.

- Lần sau con không được đi theo mẹ vào toilet nhé. Con đi vào, mẹ không biết, trơn ngã đập đầu đau. Con nhớ chưa???

- Ạ.

Lần sau, mẹ đi vào toilet... nó vẫn đi vào... híc... nó còn bảo:

- Đi theo mẹ.

Mẹ nhắc nó là con đi vào mẹ không biết nên nó thông báo cho mẹ biết ấy mà.

:( mẹ chịu thua nó rồi.


----------------

Mẹ nói với nó: - Con ở đây, không được đi theo mẹ, mẹ xuống lấy sữa chua cho con nhé.

Lần này thì nó nghe lời sau vài lần mẹ thỏa thuận. Nó đứng lấp ló ở bậc cầu thang, nói với theo:

- Mẹ đừng đi cầu thang, ngã đấy!

Hihi... biết sợ rồi.


---------------

Hôm qua, mẹ hỏi nó:

- Mẹ đi làm để làm gì?

Nó trả lời: - Mẹ đi làm để mua đậu cho Tý ăn.
Hihi... nó đúng là ăn tạp.

14.9.10

Hỏi

- Mẹ làm gì đấy? - Tý Dẹt hỏi.
- Mẹ nấu cháo cho con ăn.
- Mẹ nấu gì đấy?
- Mẹ luộc rau.
- Mẹ nấu cho Tý ăn... nhéeeeeeeee! - Nó lẩm bẩm.
----------------------------

- Mẹ làm gì đấy?
- Mẹ chạy máy giặt.
- Mẹ giặt quần Tý đi! - Nó đề nghị.
- Mẹ giặt đây.
"Máy giặt chạy!" - Nó lẩm bẩm.
"Nước chảy!" - Nó hớn hở khi thấy máy giặt đang xả nước.
--------------------------

Nó bây giờ biết đặt nhiều nhiều câu hỏi cho mẹ rồi.
- Mẹ rửa bình sữa à?
- Uh, mẹ rửa bình sữa để pha sữa cho Tý nhé!
- ạ.
________
- Mẹ nấu cơm à? - Nó hỏi khi thấy mẹ lúi húi trong bếp.
- Uh, mẹ nấu cơm cho Tý ăn nhé!
Háu ăn quá thể!

Sáng nay, nó lại hỏi: - Mẹ làm gì đấy?
- Mẹ giặt quần áo con ạ - Mẹ trả lời và tự nhiên thấy buồn cười chính mình. Không hiểu 1-2 năm nữa, mẹ có còn giữ nguyên cảm giác sung sướng khi nó biết đặt câu hỏi với mẹ không? Mẹ đã từng thấy những đứa trẻ học nói hỏi nhiều ơi là nhiều. Hỏi nhiều đến mức người lớn bực cả mình. Thế nên, mẹ sẽ update thường xuyên những câu hỏi của nó, để nhớ mà giữ nguyên cả cảm giác hạnh phúc khi "được hỏi". Mà ngẫm lại, mới thấy bọn trẻ hỏi còn ít hơn chúng ta hỏi chúng khi chúng chưa biết nói ấy chứ. Câu hỏi nhiều nhất là: "Cái gì đây?". Ôi! Lên dây cót mà nghe con hỏi đi. Chuyện nhỏ!

9.9.10

toe toét tòe toẹt

Khi ăn sữa chua, váng sữa,... mẹ cho em tự xúc. Mọi chuyện khá ổn. Nhưng nếu lúc nào vội vàng quá, em thành ra thế này.



1 cuộc điện thoại

8.9.10

Con nói... mẹ đoán

Trước khi đi ngủ, em hỏi mẹ:
... ở đâu? (mẹ không hiểu)
Mẹ hỏi lại, em vẫn nói thế. Lần thứ 3, mẹ nói: - Con nói lại đi, mẹ không hiểu!
Em vẫn nói thế.
Mẹ đoán: Dép của con ở đâu à?
- không phải
- Xe của con ở đâu à?
- em cười.
- Mẹ không hiểu, con nói lại đi.
- ...ở đâu? (cười)
- ô tô của con ở đâu à? (mặt mẹ ngơ ngác)
- không phải (em cười rất khoái trí)
mẹ đưa ra các thể loại mà em hay chơi: tàu hỏa, xe lắc, xe đạp, điện thoại, ti vi,.. cho đến quần áo, gối, chăn...
Tiện thể bà vào, mẹ bảo em nhắc lại xem bà có hiểu được không. Hi bà cũng chẳng hiểu gì cả.
Bố về, mẹ bảo em nói lại, bố vẫn không hiểu gì cả.
Chiều hôm sau, cô Quỳnh và cô Giang ghé chơi. Mẹ nhớ ra, định xem 2 cô có đoán được gì không. Nhưng mọi người vẫn bó tay toàn tập. Còn em thì được những trận cười ngặt nghẽo.
...
Ôi con tập nói.

16.8.10

Ngoan


Dạo này, ai cũng khen em ngoan. Em nói năng, thưa gửi rõ ràng.
- Mẹ ơi, giúp con! Em nói thế nếu cần mẹ hỗ trợ.
- Nhà Bác Sơn đây ạ!
- Dép của Tý đây ạ!
- Xe của Tý đây ạ!
- Cháo của Tý đây ạ!
...

Nói chuyện điện thoại với ông bà ngoại những 10 phút.
- Bà ngoại chào Tý!
- Chào bà!
- Tý ăn cháo chưa?
- Chưa ạ - Mặc dù mẹ vừa cho ăn xong, bụng còn no căng.
- Tý uống sữa chưa?
- Chưa ạ.
- Tý ở nhà có ngoan không?
- Có ạ.
- Tý có nhớ bà không?
- Có ạ.
- Khi nào bà xuống, bà mua truyện cho Tý nhé.
- Vâng ạ.
- Bà xuống đọc truyện cho Tý nghe nhé!
- Vâng ạ.
Rồi lăng xăng chạy đi lấy ô tô.
- Tặng bà.
- Tý tặng bà ô tô đấy - Mẹ nói chen vào để giải thích vì bà không nhìn thấy Tý tặng bà cái gì.
- Bà cảm ơn con. Tý nói chuyện với ông ngoại nhé!
- Vâng ạ.

Cuộc nói chuyện chuyển sang với ông ngoại.
- Tý có nhớ ôtô của ông không?
- Có ạ.
- Thế khi nào Tý lên chơi, ông lại cho Tý đi ôtô nhé!
- Vâng ạ.
Tý nói yêu ông đi. (Mẹ nhắc ở bên ngoài)
- iêu ông!
Ông ngoại sướng tỉnh tình tinh.
- Hôm nào ông xuống chơi với Tý nhé.
- Vâng ạ.
Tý lon ton chạy khắp phòng lấy ô tô, tàu hỏa,... để rủ ông chơi cùng...
- Ông chào Tý nhé!
- Bye ông!

Bố đi nghỉ mát với cơ quan 3ngày. Lẽ ra, 2 mẹ con đi cùng nhưng mẹ có việc đột xuất nên bố đi 1 mình. Bố gọi điện về nói chuyện với mẹ mỗi tẹo, còn đòi nói chuyện với con.
- Bố chào Tý!
- ạ!
- Tý có nhớ bố không?
- có ạ!
- Bố cũng nhớ con lắm!
- Con nói yêu bố đi! - Mẹ nhắc vào, Tý chưa quen nói với người khác câu này ngoài mẹ.
- Iêu bố! (Nghe yêu lắm cơ)
- Bố cũng yêu Tý! Tý đi chơi có vui không?
- Có ạ... Nhà Bác Sơn đây ạ.
Heheh bố không hiểu gì. Sự thể là: cả nhà đi Big C ở The Garden, trên đường Phạm Hùng có thể nhìn thấy khu nhà của Bác Sơn, em ấy tự nhiên nói: "Nhà bác Sơn đây ạ!". Em ấy chỉ đúng luôn nhé. Nhưng lúc về, cứ nhìn thấy tòa nhà cao tầng nào là "Nhà bác Sơn đây ạ!". Quả này bác Sơn giàu to!
-------------

Ăn uống, em cũng mang mời bà, mời ông và luôn dành phần cho bố mẹ.
Ở nhà, em luôn nhường nhịn em Dương. Em ấy có đánh cũng chỉ nói "đau anh". Yêu thế cơ!

11.8.10

Ăn cơm


Khi em khoảng 17 tháng, bà ngoại đã bắt đầu tập cho em ăn cơm. Mỗi bữa khoảng 2-3 miếng. Từ khi bà ngoại về, việc đó gián đoạn. Thú thực là mẹ chưa được nhiệt tình lắm trong khoản này.
Em bắt đầu ăn cơm, một phần do em đã chán cháo, một phần do em thích ăn cơm giống người lớn. Đừng nói trẻ con chưa biết thưởng thức nhé. Em biết mình thích gì từ lúc tập ăn dặm đấy.

--------------

Khoản out của em hiện đang không ổn. Em bị đi ngoài! Mẹ đã cho uống thuốc và uống men tiêu hóa từ ngày hôm qua! Hy vọng 1-2 hôm nữa sẽ ổn thỏa.

--------------

Trưa nay, mẹ không về đâu em nhé. Mẹ hẹn hò đi ăn KFC. Thỉnh thoảng em vắng mẹ một tí nhé.

10.8.10

Ngỡ ngàng

Mẹ thật sự lo lắng về trí nhớ của mẹ. Hoặc là mẹ thấy ngỡ ngàng với sự phát triển của em. Càng ngày, em càng thể hiện những điều em gom góp, em khám phá, em chắt chiu từ lúc lọt lòng một cách bất ngờ và đầy sáng tạo theo cách riêng của em. Em bắt đầu thể hiện những điều em biết bằng ngôn ngữ.
Nhà có việc thay đổi về nhân sự nên mọi người phải thay nhau nghỉ để ở nhà trông các em. Đầu tuần, mẹ bận nhiều việc chưa giải quyết xong nên bà và cô Linh thay nhau nghỉ. Thứ sáu, mẹ thay phiên. Bố hỏi:
- Mẹ đã hết việc chưa?
Mẹ đang nghĩ, em đã trả lời hộ:
- Hết việc rồi.
Ôi, mẹ với bố được một phen ngã ngửa.

-------------------

Trừ mấy ngày hôm nay, còn lại, trước đó trở về trước một vài tháng, tự nhiên em "nghiện" sữa. Mở mắt ra là sữa. Mẹ nói:
- Mẹ pha sữa cho con nhé.
- ạ!
1 tuần nay, em nói trước:
- Mẹ dậy đi! Pha sữa. Hehehe yêu tới mức mắt không mở được cũng phải mò dậy. Và thế là, em xơi 250-300ml 1 hơi hết luôn. Không đủ để thoải mãn cơn nghiện, em đòi tiếp:
- pha, pha...
- Bố pha cho con nhé! 50 nhé!
- Trăm - ối trời ơi! Lại còn biết định lượng cơ đấy.

---------------------

Thứ 2, mẹ ở nhà. Cả ngày mẹ chứng kiến em mải mê với cái xe lắc. Mà có gì đâu chứ??? Em cứ đẩy ra, rồi lại kéo vào. Đẩy xe ra ban công, kéo xe vào trong nhà. Đẩy từ phòng này, sang phòng khác. Vướng bậc cửa, em hét lên... Mẹ chạy ra:
- Nếu con cần mẹ giúp, con gọi mẹ: "Mẹ ơi, giúp con! Đừng cáu kỉnh nhé!"
Cũng phải đến 3 lần mẹ nhắc nhở, em mới nhớ cách cầu cứu. Và cứ thế, 5 phút 1 lần: "Mẹ ơi, giúp con!". Yêu ơi là yêu!
Tối bố về: - Bố ơi, giúp con! Hehe bố thấy chưa, bám bố phải biết.

--------------------

Những lúc mẹ không ở nhà thì mẹ không biết. Nhưng nếu mẹ ở nhà, khi uống sữa, em cứ thích ngồi vào lòng mẹ.
Mẹ đi rửa bình sữa, mẹ cũng phải giải thích cho em:
- Con chờ mẹ, em rửa bình sữa đã.
EM nói: - Rửa bình "chữa".
- Để mẹ tráng bình đã nhé! Em bắt đầu sốt ruột.
- Tráng! - Rồi bê cho mẹ hộp sữa từ trên bàn đặt xuống đất
- Sữa Tý!
Mẹ pha xong, em vội vàng lấy cái lắp bình đóng lại. Mẹ phải đóng vào thật nhanh vì em thèm quá rồi.
Cầm bình sữa một tay, một tay em dắt mẹ:
- mẹ vào.
Hihi em dắt mẹ vào trong phòng, ngồi trước quạt. (Chẳng là em uống sữa luôn vã mồ hôi đầm đìa nên mẹ dặn em là con ngồi để mẹ bất quạt. Bây giờ em tự biết phải làm gì khi uống sữa.)
Vào trong phòng, em nói:
- Mẹ ngồi - Kéo mẹ ngồi xuống trước quạt và xoay xở ngồi vào lòng mẹ. Hic hic... thế thì mẹ chẳng muốn đi đâu.

---------------

Buổi tối, em thích nghe đọc truyện rồi mới đi ngủ. Trước đây, mẹ hay đọc cho em truyện tranh. Nhưng em cứ bắt đọc đi đọc lại 1 truyện "Gấu con đánh răng". Giờ mẹ chuyển sang truyện dài hơn. Truyện "Chú chó tình nghĩa".
Buồn ngủ, em đòi mẹ bế và chỉ lên tầng 3 (phòng của em ở trên đấy mà). Sau khi làm xong hết thủ tục (Đánh răng, rửa mặt, thay quần áo, mặc bỉm,...), mẹ mới đọc truyện cho em nghe. Tất nhiên, cho đến lúc đó, mẹ đã nghe khoảng chục câu: "Mẹ! đọc truyện đi!". Mẹ luôn phải dùng kế hoãn binh. Cho đến giờ, mẹ vẫn đang thành công!