Đang chơi thì hắn đánh rơi. Hỏng! Tung tóe hết cả pin ra. Mẹ loay hoay sửa mà vẫn không chơi tiếp được mặc dù đã lắp pin vào (tự nhiên lại nghĩ đến không biết mình lắp pin sai không nhỉ? Chắc không ngớ ngẩn đến thế đâu). Mẹ nịnh nọt hắn mãi mà hắn vẫn cắp tay sau đít rồi đứng tít vào chỗ góc ban công. (Ơ tiếc quá! Lúc đấy mẹ đang tập trung nghĩ cách nào để giải thích được với hắn là đồ chơi đã hỏng để hắn vào nhà nên quên không chụp ảnh). Mẹ mà thò đầu ra một cái là hắn lại úp mặt vào tường. Khổ thế chứ!
Mẹ dụ hắn ra gọi điện cho bố nhờ bố sửa mà hắn cũng không chịu (cách này bình thương rất hiệu nghiệm). Cuối cùng, mẹ phải chìa quả xoài chín thơm lừng ra để dụ hắn. Úi rùi! Trúng kế rồi! Chuẩn bị cho ăn mẹ mới nghĩ ra là hắn chưa rửa tay. Chơi đồ chơi "Trung xẻng" xong mà ko rửa tay, ăn luôn thì chỉ có... Nhưng hắn không chịu. Mẹ phải bế hắn như em bé vào toilette để rửa tay. Vừa rửa mẹ vừa dụ khị (ôi lại dụ):
- Con chơi xong phải rửa tay! Nếu không, ăn vào bụng là đau bụng phải đi bác sĩ đấy. Bác sĩ bơm nước vào bụng rồi lại hút ra, bơm nước vào bụng rồi lại hút ra. Bơm nước giống như mẹ đang xả nước rửa tay cho con đây này.
- Bác sĩ ơi! Tý rửa tay này.
Haha..... mẹ tí té ngửa. Bây giờ mới nhớ ra là quên không cho hắn ăn xoài. ;">