30.10.09

Chăm chỉ



Mấy hôm nay, cứ nhìn thấy cây chổi lau nhà là Tý cũng đẩy đi đẩy lại (bắt chước mọi ngườiờilau nhà mà).
Sáng nay, mẹ đưa Tý lên tầng 4 tắm nắng. Rộng rãi, Tý chạy nhảy khắp nơi. Kiếm được cái chổi, Tý khua loạn xạ, cũng quét quét di di (hihi), yêu ơi là yêu. Không biết lớn lên mẹ nhờ quét nhà có chịu làm không nhỉ. Mẹ phải đi mua cho con cái chổi nhỏ thôi. Hic nhưng mà cái gì của mình lại không thích dùng, cứ thích dùng của người lớn cơ.

Tinh thần thể thao

Chuẩn bị đưa Tý Dẹt đi chơi mà thấy con cứ chống hai tay xuống đất, chổng mông lên trời.
Bố bảo: Lại đái đây.
Mẹ thì không nghĩ thế. Mẹ vừa xi tè con xong mà.
Tay tí nhún nhảy. Hoá ra Tý Dẹt tập thể dục.
Chẳng là mấy hôm vừa rồi, thời tiết thay đổi, mẹ đau hết cả người. Sáng dậy, làm vệệ sinh cho Tý Dẹt xong, mẹ tập vài động tác thể dục, đứng lên, cúi xuống cho đỡ đau lưng. Thếế là Tý Dẹt bắt chước mẹ.
Bố thấy thế hăng hái: Tý Dẹt, nhìn bố này. (Bố vừa nói vừa chống đẩy)
Tý cũng làm theo (giỏi thế). Được vài cái, quá đà cắm đầu xuống đất. Hihi buồn cười nhưng mà thương con, Bố ôm Tý xuýt xoa khen Tý giỏi. Mà Tý Dẹt giỏi thật! Chưa nói được thôi nhưng biết hết, hiểu hết đấy.

Một tuổi (viết lại)

Sinh nhật của Tý Dẹt qua đi như bao ngày. Cũng 24h đấy. Những mỗi một thời khắc qua, mẹ tưởng như con lớn dần lên một chút. Từng bước, từng bước, con bước đến một bước ngoặt quan trọng của đời mình.

Thôi nôi (viết lại)


Ngày này, một năm trước đây, mẹ và Tý Dẹt vẫn còn là một. Con ở trong bụng mẹ, đạp liên hồi. Mẹ mệt, đau nhưng trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất là bố mẹ sắp được nhìn thấy con, được ôm con trong lòng.
Con yêu! Một năm qua, thời gian đối với bố mẹ không phải đựoc tính bằng giây, bằng phút. Nó được tính bằng nụ cười, ánh mắt, bằng bước chân của con.
Tý Dẹt yêu quý của mẹ! Sau này, khi con lớn hơn, nếu con muốn quay trởở lại ngày xưa, con hãy nhìn vào chính bản thân mình. Tuổi thơ của con đong đầy nụ cười, niềm vui của Ông bà, Bố Mẹ, Bác Sơn, Cô Linh, của mọi ngườiời và của cả con nữa.

Mất 25 bài

Tý Dẹt yêu quý!
Hôm nay, trong lúc ngồi chỉnh sửa, mẹ chót xoá mất 25 bài rùi. Tiếc ngẩn ngơ cả người. Chắc không thể viết lại được nữa. Xin lỗi con trai của mẹ!