22.11.11

Làm mẹ thật tuyệt!

Buổi sáng luôn là những khoảnh khắc đáng nhớ của Tý Dẹt và mẹ. Đó là lúc mẹ đang được thư giãn. Còn con, sau một đêm ở bên mẹ, cũng đỡ tủi thân hơn nên bớt nhõng nhẽo.
Từ ngày mẹ chuyển công ty, mẹ thường về muộn hơn. Vì thế, buổi sáng mẹ cũng đi làm muộn hơn để dành thời gian cho con nhiều hơn.
Lâu nay, con hay đạp xe đạp đi học. Mẹ mất nhiều thời gian hơn nhưng vẫn cố gắng thực hiện. Việc con thích hoạt động là điều tốt. Nuôi dưỡng sở thích của con sẽ tốt hơn nhiều với việc vùi dập nó rồi một ngày kia, lại phải bắt đầu lại từ đầu.
Có lẽ, sai lầm của khá nhiều người là nghĩ rằng con mình chưa thể làm được việc đó, nên con cần phải lớn hơn mới cho làm. Tuy nhiên, tốt nhất, hãy để con có thể làm những điều mình thích ngay khi nó có thể.
Ngay từ khi 1-2 tuổi, Tý Dẹt đã bắt đầu thích làm việc như quét nhà, dọn dẹp, sắp xếp đồ vật,... Mẹ suy nghĩ xem làm cách nào để giúp con thực hiện được những điều đó. Vì vậy, mẹ mua bộ chổi và hót rác nhỏ cho con. Oa... xem con thích thú chưa kìa! Chăm chỉ quét nhà còn hơn cả mẹ rồi.
Muốn con có ý thức gọn gàng và giữ đồ chơi, mẹ và bố tìm mua những giá để đồ, xếp gọn gàng đồ chơi của con trên đó. Mỗi lần chơi xong, bố mẹ cùng con sắp xếp lại. Nét mặt con rất mãn nguyện, vì dường như, con biết rằng mình có một góc riêng.
Mỗi khi mẹ nấu cơm, con thích nhặt rau, gọt củ quả và nấu súp. Tất nhiên, con không thể hoàn thành việc đó tốt được, lần nào cũng vậy, mẹ phải bỏ đi cả củ cà rốt. Nhưng có sao đâu nhỉ! Mẹ có thể tổn thọ một tí vì lãng phí của cải, nhưng bù lại, con trai mẹ đang nấu súp cho mẹ ăn đấy. Hạnh phúc nào bằng!
------------------------


Sáng nay, mẹ và con dậy khá sớm.
Tối qua, mẹ đọc cho Tý Dẹt nghe truyện Pororo - câu chuyện kể về một chút chim cánh cụt thông minh và những người bạn Poby, Loopy, Eddy, Petty, Harry. Mẹ tính đọc 1 truyện thôi rồi nghĩ cách nào để con đi ngủ sớm.
Bỗng nhiên, Tý nói:  - Trời mưa rồi mẹ ơi! Vào nhà thôi.
Thế là 2 mẹ con vội vàng chui vào chăn - ngôi nhà của 2 mẹ con đấy.
Mẹ nghĩ ra cách rồi!
Mẹ đi tắt điện.
Con không đồng ý!
Mẹ nói: - Trời mưa thì sao nhỉ?
- Trời tối - Tý trả lời.
- Đúng rồi! Mưa cho nên trời tối. Mình tắt chui vào trong "nhà" thôi con.
Bé ngoan ngoãn chui vào trong "nhà". Bé còn nói: - Mẹ vào đi, không thì ướt hết bây giờ!
- Mẹ hát cho con nghe nhé! Con muốn mẹ hát bài gì?
- Khi ông mặt trời thức dậy... 
Khi ông mặt trời thức dậy, mẹ lên rẫy, em đến trường, cùng đàn chim rộn vang tiếng hót....
Không biết 2 mẹ con ngủ từ bao giờ. Chỉ biết! Con nằm trong lòng mẹ, chùm chăn kín đầu, nóng quá, toát hết cả mồ hôi. Theo phản xạ, mẹ tung hết chăn ra, với tay lấy cái khăn sữa lau đầu cho con rồi để con nằm riêng ra một chỗ. Nhìn đồng hồ, gần 12h.
Đêm, con thức dậy 2 lần và khóc. Sao lại khóc tủi thân thế hả bé! Mẹ ở đây mà! Con lại ngủ tiếp!
--------------------


Sáng, 6h30, mẹ đánh thức con dậy. Hôm nay, mình dậy sớm nhé!
Mở mắt ra, con nhìn thấy mẹ, con cười rất tươi.
- Trời mưa!
Mẹ vội vàng lấy chăn trùm kín 2 mẹ con! Tiếng cười của mẹ và con hòa vào giòn rã.
Con hôn vào má mẹ một cái, rồi 2 cái, 3 cái...
Mẹ hỏi: - Con hôn mẹ bao nhiêu cái ạ?
Con không trả lời, cười tít mắt rồi lại hôn vào má mẹ. Có lẽ, số đếm của con không đủ để con trả lời mẹ, thế nên, con cười xòa.
Với mẹ, một buổi sáng bắt đầu thật là tuyệt.


Mẹ đi pha sữa cho con uống. Trong lúc đó, mẹ còn giúp con chơi điện tử qua một bài mà mãi con không đi qua được. Giao hẹn nhé! Một bài thôi nhé!
Nhanh nhẹn đánh răng, rửa mặt, thay quần áo và chuẩn bị lên đường.
Mẹ đi ra, chẳng thấy con đâu. Tìm từ tầng 3 xuống tầng 2, các phòng, toillet... đều không thấy con. Mẹ đi lên, thấy con đang đứng đó, mếu máo.
- Con ở đâu mà mẹ không tìm thấy?
- Con ở trên kia (chỉ chỉ).
- Sao con lại ngồi đó? Sao mẹ gọi mà không trả lời?
(Vẫn mếu máo! Ôi sao lại hay tủi thân thế!)
- Mẹ bế con nhé!
- Vâng! (cái giọng mếu máo đến là thương)


------------------
Xuống tầng 1, bé dặn mẹ: - Mẹ nhớ mang... Mẹ nhớ mang... Mẹ nhớ mang...
- Mang gì hả con?
- Con không biết! Mẹ dạy con đi!
(Ơ hơ... khó khăn đây!)
- Bây giờ con nói cho mẹ biết con muốn làm gì, mẹ sẽ dạy con.
- Cái để mở cửa ga để ô tô (gara để ô tô).
- Ah! Cái chìa khóa bấm!
- Vâng! Chìa khóa bấm để mở cửa ga ô tô. Có một con gián! Bố Huy bắt đi rồi!


------------------------
Hôm nay, 2 mẹ con đi bộ đi học.
Trời mưa.
Con có vẻ rất thích thú. Con nói: - Mưa rơi lộp bộp.
- Mưa rơi lất phất con ạ.
- Mẹ ơi, người ta để cái gì ra đây? (di di chân xuống đất)
- Cái gì hả con?
- Con không biết! ah con biết rồi! Cát! Cát để các chút xây nhà! Cát có ở biển!
Wow sao con lại biết cát để xây nhà nhỉ? Chắc là học ở trường đây.
- Con đi tắm biển, có cát, con xây lâu đài, con còn xây cả đoàn tàu nữa.
- Có những ai đi tàu?
- Mọi người ạ!
- Ai lái tàu hả con?
- Con còn bé mà. Khi nào con lớn! Con sẽ lái tàu đưa mẹ đi chơi! - Con nói.
Mẹ sung sướng.
- Thế bây giờ ai lái tàu hả con?
- Mẹ Giang.
- Giống như trong phim người đưa thư bé nhỏ à? - Mẹ hỏi.
- Không phải, giống như trong phim hoạt hình... (con suy nghĩ)
- Po...  - Mẹ đoán.
- Ponhonho (là Pororo đấy)
- Đúng rồi! Pororo và các bạn lái tàu đi qua những ngọn đồi phủ đầy tuyết trắng, những cánh đồng rộng lớn và đến một khu rừng tuyệt đẹp. - Mẹ thả hồn :D
- Vâng!


Đúng lúc đó, trời bắt đầu mưa nặng hạt. 2 mẹ con nhìn thấy ngay 1 chiếc taxi. Quãng đường đến trường đã đi được 2/3.
Mẹ bế Tý Dẹt vào lớp (lúc nào Tý cũng muốn thế) rồi đi làm. Đến công ty, 8h15 - khá sớm :">


Một ngày bắt đầu như thế đấy.