21.4.09

Tý Dẹt đi tiêm!

Cứ nghĩ đến mũi kim cắm vào người con là mẹ lại xót ruột. Lần nữa mãi, cuối cùng hôm nay mẹ cũng phải đưa con đi tiêm.
Thường ngày, khoảng 7h là con dậy. Nhưng hôm nay mãi 9h mới thấy con bình minh. 10h 30', bà ngoại và mẹ đưa con đến 70 Nguyễn Chí Thanh. Như mọi lần, chỉ đến lúc tiêm con mới khóc 1 chút, rút kim tiêm ra là con nín ngay.
Song hôm nay, nhìn thấy mẹ là con mếu máo. Chắc là con tủi thân vì mẹ để con bị đau. Con biết là mẹ thương con lắm mà, phải không con trai yêu quý của mẹ?! Mẹ định an ủi con nhưng lại nghĩ làm như vậy sẽ khiến con yếu đuối hơn. Vì vậy, mẹ đã nói: Con trai của mẹ dũng cảm quá!
Lên taxi, con ngủ ngon lành cho đến khi về đến nhà. Con tỉnh dậy, cười toe toét làm mẹ mừng quá. Hóa ra con trai của mẹ giỏi hơn mẹ nghĩ nhiều. Chỉ có mẹ là nhát non mà lo lắng quá.
***
Lần đầu tiên con chơi bóng bay, con chưa cầm được. Mẹ buộc 2 quả bóng vào chân con để cho con đạp. Bóng bay theo đà cứ nhảy nhót làm con rất vui.
Giờ con trai của mẹ đã tự cầm được rồi. Con cứ ê a nói chuyện, chơi đùa với 2 bạn bóng rất lâu. Những lúc con lỏng tay, bạn bóng bay lên trần nhà, con aaaaaaaa gọi mẹ. Mẹ nói "để mẹ gọi 2 bạn xuống chơi với con nhé" rồi kéo bóng xuống cho con. Con thích thú lắm, cứ cười toe toét thôi. Mẹ giấu mặt sau bạn Thỏ Ngốc rồi nói:
- Bạn Tý Dẹt hôm nay dũng cảm quá! Thế là con cũng reo lên, ê a nói chuyện.
Giờ mẹ mới biết, chuyện cổ tích không hề hư cấu mà thật sự, trong thế giới của con, vạn vật đều biết nói, biết cười, biết vui chơi, vạn vật đều đáng yêu. Mẹ rất mừng vì con trai của mẹ biết cười khi con vui, biết khóc khi con đói, con đau, biết cách gọi mẹ khi con cần.
Bố mẹ yêu con nhiều nhiều!
13/2
Đi tiêm về, tối, con bắt đầu hâm hẩm sốt. Mẹ lấy tấm chườm lạnh dán cho con, rồi lấy nước nóng lau người cho con, thấy con đỡ hơn một chút. Con ngủ, mẹ cũng tranh thủ đi ngủ. Nửa đêm về sáng, con sốt cao hơn. Mẹ và bà lại phải lấy nước ấm lau người cho con để con dễ chịu nhưng con vẫn không ngủ được. Cứ vừa ngủ lại choàng tỉnh dậy khóc. Mẹ cho con gối đầu tay, con ngủ thiếp đi và mẹ cũng được ngủ.
Sáng ra, con vẫn nóng, nhưng chịu nói chuyện và cười đùa. Con cầm quả bóng con cá khua khoắng khắp nơi.
***
Tối hôm qua mẹ thả một quả bóng kèm theo điều ước. Hy vọng con trai mẹ sẽ mau khỏe. Mẹ thương con nhiều. Con trai của mẹ dũng cảm lắm. Mau khỏe con nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.