30.10.09

Thôi nôi (viết lại)


Ngày này, một năm trước đây, mẹ và Tý Dẹt vẫn còn là một. Con ở trong bụng mẹ, đạp liên hồi. Mẹ mệt, đau nhưng trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất là bố mẹ sắp được nhìn thấy con, được ôm con trong lòng.
Con yêu! Một năm qua, thời gian đối với bố mẹ không phải đựoc tính bằng giây, bằng phút. Nó được tính bằng nụ cười, ánh mắt, bằng bước chân của con.
Tý Dẹt yêu quý của mẹ! Sau này, khi con lớn hơn, nếu con muốn quay trởở lại ngày xưa, con hãy nhìn vào chính bản thân mình. Tuổi thơ của con đong đầy nụ cười, niềm vui của Ông bà, Bố Mẹ, Bác Sơn, Cô Linh, của mọi ngườiời và của cả con nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.