4.12.11

Mùa đông về thật rồi!

Bắt đầu cho những ngày đông lạnh giá

Gia đình Tý Dẹt về quê lần đầu tiên trong mùa đông năm nay. Có lẽ, cũng không biết đông bắt đầu tự bao giờ. Và chắc hẳn, sẽ chẳng biết khi nào là kết thúc.
Chỉ đến khi, cái lạnh len lỏi vào từng ngóc ngách
Mới thấy, mùa đông thực sự là mùa đông.

Ngày đông, may mà có nắng nên cũng không đến nỗi. Ai cũng muốn trở thành con mèo lười, nằm dài trong nắng. Tý Dẹt lên xe được một lúc đã ngủ ngon lành. Dựa đầu vào ngực mẹ, đôi má tròn trĩnh, đôi mi dài cong vút hơn cả con gái, và cái miệng xinh xinh khép lại, con ngủ một giấc ngon lành trong khi vòng tay vẫn ôm chặt mẹ.
Con thường nói: Mẹ ơi, ông mặt trời cứ đi theo con.
Ông mặt trời đang soi đường cho con đấy bé yêu ạ. Nắng hanh vàng và mắt con long lanh.

Cách nhà 20 km, mẹ mỏi quá nên chuyển tư thế, bế con nằm ra, khiến con tỉnh giấc.
- Con đói quá rồi mẹ ơi!
Uhm từ sáng đến giờ con mới uống 200ml sữa thôi, đói là đúng rồi. Bố dừng xe lại ở bên đường để mẹ vào mua bánh và sữa cho con. Con ăn một chiếc bánh trứng và uống 1 hộp sữa. Vậy là êm bụng rồi.
Về đến nhà, con chạy lon ton vào trong:
- Cá con về rồi! Cá ông bà ơiiiiiiiiiiiiiiiii!
Cả nhà mình trở thành gia đình cá, có cá ông bà ngoại, cá bố, cá mẹ và cá con Tý Dẹt.
Con nói: - Con thích về nhà cá ông bà ngoại lắm ạ.
Con ăn thêm 1 bát mỳ tôm một cách ngon lành. Mẹ cười! Con trai mẹ thật đáng yêu.

Câu chuyện trên xe khi con chưa ngủ

- Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm!
- Mẹ cũng yêu con lắm!
- Con cũng yêu mẹ lắm!

-----------------------
SÂU SẮC

Sáng chủ nhật, cả nhà Tý Dẹt đi ăn sáng.
Món ăn yêu thích mỗi lần về quê là Bánh Cuốn. Con ăn một chiếc bánh cuốn trứng, 1 bát hành khô. Cả nhà mình cùng bà ngoại, tả xung hữu đột, ăn 1 loáng là xong. Giờ là phần của ông, 1 đĩa bánh và 1 chiếc bánh trứng.
Mọi người lấy sẵn nước chấm trong lúc chờ đợi tráng bánh. Con hỏi:
- Mẹ không lấy cho con ah? Con không có gì để ăn là con chết đói đấy! (Mặc dù con vừa ăn khá nhiều, con có vẻ nhanh quên hơn mẹ tưởng).
- Mẹ lấy rồi mà! Một túi cho con và một túi cho ông ngoại.
- Để con cầm cho!
- Con cầm cẩn thận không chạm vào người là bẩn quần áo nhé.
- Sao mẹ lại nói như thế!
- Mẹ nhắc con thôi mà.
- Con cầm cẩn thận, nếu làm đổ sẽ không có gì cho ông ngoại ăn, ông ngoại sẽ chết đói!
Mẹ lặng yên! Thấy mình hời hợt. Còn con sâu sắc quá con ah.
Đúng rồi! Đổ là không có gì cho ông ngoại ăn, ông ngoại sẽ đói. Con ngoan lắm!

----------------------------

Mẹ ôm con vào lòng, thấy tình yêu len lỏi vào từng ngóc ngách trong cơ thể.
Mẹ và Tý Dẹt nói chuyện nhiều lắm. Nhưng chủ yếu là con nói cơ, mẹ chỉ hưởng ứng theo thôi. Thế mà Tý Dẹt lại nói một câu thế này:
- Mẹ ơi! Mẹ nói nhiều quá rồi đấy! Mẹ nói nhiều là con mệt, con phải đi ngủ đấy.
Mẹ phì cười.

---------------------------
Hôm qua, nhân tiện khi con nhắc lại chuyện con được đi Nha Trang  bằng máy bay, đi tắm biển. Mẹ nói:
- Vậy con phải ngoan nhé! Chịu khó ăn uống và đi ị (sẽ được trình bày trong một bài khác) để khỏe mạnh, mùa hè sang năm, mẹ lại cho con đi tắm biển nhé. Hè sang năm, khi con lớn hơn, mẹ sẽ cho con đi học bơi nhé. Rồi mẹ sẽ cho con đi học đàn. Hai mẹ con mình cùng hocj đàn nhé.
- Không! Con không thích học đàn.
- Thế con thích học gì?
- Con thích học trống!
Hai bố mẹ nhìn nhau, không hiểu Tý Dẹt biết về trống từ khi nào.
- Ở nhà con có trống đấy (trung thu năm ngoái bố mẹ mua cho con).
- Vâng, cũng được, nhưng thế mẹ sẽ phải đầu tư nhiều đấy. Một căn phòng cách âm tốt và 1 bộ trống, sẽ tốn hơn 1 cái đàn đấy con ạ. Nhưng không sao! Hai mẹ con mình sẽ cùng học và chơi bài gì nhỉ?
- Con không biết!
- Bài "Khi ông mặt trời thức dậy ..." nhé (đây không phải tên bài hát, là một câu hát thôi). Cả bài "Em mang cơm cho mẹ em đi cày"  nhé.
- Vâng ạ.
- Và bài "chiếc đèn ông sao" nữa nhé.
- Vâng, bài đó hay lắm!
Oa... bạn ấy biết bày tỏ cảm xúc thật rõ ràng và chính xác.
- Con đánh trống, còn mẹ đánh đàn nhé - Con đề nghị.
- Đồng ý!

P/S: Trong lúc mẹ đang viết, con trèo lên lưng mẹ và nói: - Con ôm mẹ tình cảm nhé.
P/S 2: Mẹ yêu con!
P/S 3: Còn nhiều lắm nhưng để dành thời gian đưa con ra ngoài chơi đã.