27.12.10

Nó yêu mẹ!

Dạo này, có 2 điều làm mình sung sướng. Đó là thằng con bé bỏng của mình và... Uyên Linh.
Uyên Linh thì mọi người nói nhiều rồi. Thằng con bé bỏng của mình thì mình nói mãi rồi, nhưng bây giờ vẫn muốn nói nữa.
Nó làm mẹ nói xúc động đến lặng người. Nó cứ thỉnh thoảng lại ôm chân mẹ, rồi nói "Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm!"

---------------------
Trưa hôm qua, trong lúc cả nhà ăn bún ngan, nó đang cho một đống hổ lốn rau dưa vào nồi để nấu lẩu thì em Dương lấy con chó bông ra để cưỡi. Nó liền chạy ra tranh giành. Mẹ phải dùng "khổ nhục kế".
- Tý ơi! Mẹ đói quá! Mẹ đói quá! Tý nấu súp cho mẹ ăn đi.
Nó liền bỏ ngay con chó ra, chạy đến nồi "súp rau" đang nấu dở, lấy muôi xúc "súp" cho mẹ ăn.
Ôi, mẹ xúc động lặng cả người.

----------------------
Mẹ và nó đi chợ, trong lúc mẹ mua rau, nó nhặt trộm được 1 hạt đỗ trắng và 1 hạt đậu hà lan. Mẹ hỏi:
- Con lấy làm gì?
- Con nấu cho mẹ ăn.
- Con nấu gì cho mẹ ăn?
- Con nấu súp cho mẹ Giang ăn.
Hic... nó nấu thật đấy.

--------------------
Tối qua, bố đi tụ tập, mẹ và nó đi ngủ trước. Trời lạnh quá, hai mẹ con chui vào chăn bông đọc truyện trước khi đi ngủ. Mẹ xuýt xoa:
- Tý ơi mẹ lạnh quá!
- Để Tý ôm mẹ cho đỡ lạnh. :-o :-0 :-0
Nó ôm mẹ, rồi nó kéo chăn lên cổ cho mẹ, tay cũng ấn ấn xuống để chăn sát vào người. Sau đó, nó nằm xuống với mẹ: - Mẹ ôm có đi! Con lạnh lắm!
Mẹ ôm nó, rồi đọc truyện cho nó nghe.
Ui chúa ơi! Uyên Linh đăng quang Vietnamidol cũng chưa chắc đã hạnh phúc bằng mẹ.

Ở nhà với con

Tý Dẹt uống kháng sinh 8 ngày mà không khỏi. Cuối tuần, mẹ cho Tý đi khám ở chỗ khác. Trước lúc đi, con sốt. Đến nơi, con đã sốt 39,4 :( Bác sĩ kết luận: viêm phế quản phổi. Mẹ chán.
Tuần trước con bị mũi rất nhiều. Mẹ không ở nhà vì nghĩ lần nào con ốm mẹ cũng ở nhà thì có thể con sẽ nhõng nhẽo. Cũng có thể mẹ chủ quan. 8 ngày. Uhm!
Thứ 2, mẹ lên công ty buổi sáng, giải quyết một số việc, viết mail (như trăng trối) cho mọi người rồi xin nghỉ cả tuần.
Một tuần ở nhà với con, chỉ uống thuốc, lau dọn những bãi con nôn đã hết ngày. Nhưng bù vào đó, có rất nhiều chuyện đáng yêu mà con dành cho mẹ.

-------------
Bố đang xi con tè thì mẹ vào. Tý nói:
- Mẹ đi ra đi. Tý đang tè mà.
Khiếp! Thế những lúc mẹ xi con tè thì sao???

-------------
Mẹ đang tắm cho Tý Dẹt thì em Dương chạy vào. Tý nói:
- Em Dương đi ra. Anh đang tắm mà.
- Em Dương không được đi lang thang. (Ui Tý nghe ai nói mà lại biết dùng câu này nhỉ)

--------------
Tý không muốn đi ngủ. Tý nói:
- Mẹ ơi con không thích đi ngủ đâu. Con thích xem Tivi cơ.
- Mẹ có bảo Tý đi ngủ đâu. Mẹ với Tý đi đọc truyện cơ mà.
Hôm sau, mẹ lại rủ Tý đọc truyện:
- Mẹ ơi, con không thích đọc truyện đâu, con thích xem Tivi cơ.
- Mẹ hát cho Tý nghe nhé. Tý thích nào?
- Mẹ ru Tý ngủ đi!
Hí hí... tý thật là dễ dụ dỗ (trộm vía).
- Mẹ hát bài "Mẹ thương con" đi!
Đố ai biết bài "Mẹ thương con" là bài nào???

16.12.10

Lạnh quá!

Đợt này, thời tiết lạnh kéo dài, Tý Dẹt lại bị viêm đường hô hấp trên. Uống kháng sinh 1 đợt rồi nhưng vẫn chưa khỏi hẳn. Mũi vẫn nhiều và còn húng hắng ho. Sáng nay, con lại ho nhiều hơn. :(
Con lại chẳng chịu đi tất. Tất hơi ướt, hơi rộng, hơi vướng, có chống trượt là không đi. Chắc chiều về phải mua thêm tất cho con và mua thêm 1 đôi giày nữa. Giày của con chật hết rùi.
Đêm ngủ, con chẳng chịu đắp chăn gì cả. Làm mẹ cứ phải rình lúc con ngủ rồi mới đắp. Đêm ngủ, chỉ sợ mình ngủ quên con lại đạp chăn ra. Thì ôi thôi, lại 1 đợt kháng sinh nữa.
Trời lạnh, mẹ đi làm cũng không yên tâm. Mặc dù, mẹ biết, không có mẹ ở nhà, có khi con còn ngoan hơn ấy chứ. Mẹ về là nhõng nhẽo chỉ bám lấy mẹ.
Hôm trước, mẹ đi pha sữa. Con cứ đòi đi theo. Mẹ phải cho đứng lên ghế mới chịu. Mẹ đi lấy hộp sữa. Con ngã vèo 1 cái, sưng u trán.
Ông ngoại bảo: - Mẹ đi cả ngày nên tối mẹ về nó bám mẹ mà. Cũng đúng thui.
Trời lạnh! Chỉ mong mau mau về với con thôi.

7.12.10

Tẩy giun

Cuối tuần mới tẩy giun cho Tý Dẹt. Đây là lần đầu tiên làm việc này cho con. May quá! Tý Dẹt dễ uống thuốc. Thấy mẹ cầm viên thuốc tẩy giun, Tý hỏi:
- Cái gì đây mẹ?
- Thuốc tẩy giun con ạ. Mẹ giã cho con uống nhé.
- Vâng ạ.
Uống thìa đầu tiên. Ngẫm nghĩ. Mẹ lo, hắn mà không chịu uống tiếp thì không biết làm thế nào.
Sau 1 hồi, hắn nhìn vào chén và uống tiếp. Thế là xong 1 việc quan trọng.

5.12.2010